Xa nhà, xa cha mẹ, lại là ngày Tết đang về càng khiến cho những người con đi học phương xa cồn cào nỗi nhớ quê nhà.
Có bạn bè, có bánh chưng nhưng thiếu đi không khí gia đình, điều đó càng làm cho nỗi nhớ như dày lên trong mỗi trái tim của những cô cậu đi học ở xứ người.
Đi du học, cứ mỗi lần Tết đến là y như trong lòng buồn lay lắt lạ thường. Có lẽ vì thấy bạn bè chụp ảnh khoe được đi chợ Tết, đi mua sắm, đi chơi cùng gia đình. Hay cũng có thể vì không còn được nhận lì xì như năm nào. Hoặc chẳng còn nghe được mùi hương trầm phảng phất vào sáng sớm mùng 1 tinh mơ nữa. Tất cả đều khiến cho họ buồn lại thêm buồn.
Tết đến, cứ mỗi lần nghe tiếng mẹ hỏi han “bên đó ăn Tết thế nào?”, “có ăn Tết chung với bạn bè không?”, “thằng cu em đang phụ bố gói bánh chưng đấy”… là y như rằng nước mắt từ đâu chảy xuống một cách ngon lành, dễ dàng đến vậy.
Tết đến, có đứa may mắn tìm được vài đứa bạn thân, thế là rủ cùng nhau ăn Tết chung. Sáng sớm đã vội lỉnh kỉnh xách một đống đồ, lọ mọ chuẩn bị đồ đạc đến khuya. Mệt nhưng mà vui. Đôi lúc còn quên bẵng đi cuộc gọi về nhà.
Tết đến, thèm kinh khủng cái cảm giác được chở cha đi tảo mộ dưới quê từ sáng sớm. Được dọn dẹp cây bụi, quét sạch lại khu mộ của tổ tiên ông bà. Ngồi nghỉ ngơi mà nghe mùi hương bay nghi ngút cả một khoảng trời xanh thẳm yên bình. Nghe cha kể về chuyện những năm tháng xưa cũ khi cha còn bé.
Tết đến, thích được ngồi tập tành gói bánh chưng, bánh tét, bóc cho mẹ củ hành, củ tỏi để mẹ làm món dưa hành ăn kèm với bánh chưng thì ngon hết ý.
Chao ôi! Thèm thật.
Nhưng có lẽ nó quá xa xỉ cho những đứa con đang đi học xa nhà. Một chiếc vé máy bay về Tết đôi khi quá dễ dàng với những cậu ấm cô chiêu nhưng sẽ vô cùng khó khăn cho những người có điều kiện tài chính hạn hẹp.
Những ngày Tết về ai cũng mong chạy vội ra phi trường, leo lên chuyến bay cuối cùng của năm mà về với cha, với mẹ, với nội, ngoại cùng họ hàng, bạn bè và người thân.
Ước lắm chưa bao giờ thấy xa vời như mơ ước của mấy đứa du học sinh mới sang. Vừa mới xa nhà mấy tháng nên càng khó có cơ hội để về hơn cộng với chưa quen bè bạn, chưa kịp thích nghi với lối sống phóng khoáng, hiện đại nên càng dễ tủi thân hơn.
Nhưng rồi mong rằng, tất cả những du học sinh trên toàn thế giới, hãy cứ buồn, cứ nhớ, cứ khóc nếu muốn, nhưng sau ngày mai, ngày kia thì phải lao vào học tập thật nghiêm túc. Tết rồi cũng sẽ đi qua và nhiệm vụ của chúng ta là phải học và sống thật tốt.
Rồi có thể 3 năm, 5 năm nữa chúng ta mới hoàn thành nghĩa vụ học tập nhưng hãy chắc chắn rằng cái Tết của năm tiếp đó sẽ thật vui, thật sung túc vì chúng ta đã mang theo một kho tàng tri thức bổ ích để về cống hiến cho quê nhà. Đó mới là điều quan trọng. Bởi Tết vẫn còn mãi mãi, nhưng sự học không thể nào mãi mãi, nếu bỏ lơi một thời khắc nào đấy thì hối tiếc khi đó chỉ là muộn màng mà thôi.
Chúc mừng năm mới Việt Nam từ Liên Bang Nga! – Kenh14